Khi chúng tôi đi khắp nơi tìm thú phiêu lưu, chúng tôi không phải kẻ thù của quý vị. Chúng tôi muốn hiến cho quý vị những địa hạt mênh mông và lạ lùng. (APOLLINAIRE)

Kính chào nữ thần tự do

Trịnh Sơn

Buổi sáng em trở về
Lê tàn đêm dưới váy
Người qua đường hỏi em có mồ hôi không
Trên khô rát giấy bạc
Trên thịt da cuồng nộ
Trên tâm hồn quay xiết tiền ơi tiền tình ơi tình

Quán cóc ghế nhỏ vừa mông em ngồi
Ác miệng đời : - Sang như đĩ !
Mấy bông hoa mười giờ rủ cánh từ trưa qua ngó em buồn bã
- Buồn như đĩ !
Giá như có thể bán được nỗi buồn em sẽ giàu

Sẽ xênh xang vít cổ thế gian vào ngực ngộn thanh xuân
Sẽ cọ kỳ nhăn nheo bằng chủ nghĩa này lý tưởng nọ
Sẽ cùng trời cuối đất tìm người

Buổi sáng em về
Tàn đêm ướt váy
Người phu quét đường đâu không thấy
Cho em mượn nhánh chổi một lát thôi
Quét tóc đỏ lông vàng mặt phố

Những con sói nhả nước dãi tởm lợm trên người em đêm qua đâu không thấy
Sau hốc mắt em mỏi mệt
Mặc kệ lô nhô ông già bà lão ngồi xổm hè đường lót báo Nhân dân
Mặc kệ xí xa xí xồ bọn Tàu hung hăng giữa Việt Nam như chốn không người
Mặc kệ Hoàng Sa Trường Sa xa xôi
Mặc kệ lịch sử ngã nón thờ Chúa tụng Phật
Buổi sáng em về
Tàn đêm nát váy

Nghe đâu Trung Quốc thiếu đàn bà
Em đợi nước mình đem mình rao bán
- Mệt như đĩ !


Việt Nam,18/05/2010
TS.

Lên đầu trang