Luise Rinser
(lược dịch: Nguyễn Hiến Lê)“Vậy: cũng không tự do nữa, hoặc nếu tự do thì phải mang tội”
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi0Sm3lPjOQZ4FoBV6jRl76-PxwTQ8V0qua8IuP8XZTh9CGoxZO946TYkzvs-NtM2SU9e6fxxNxpuGGr-r_NSrDe53xSHGpx8ibKJavkbSGkKOAJhyjhM2CeuLM50Ov7eYQMrEhFzWBhoA/s1600/Luise+Rinser.jpg)
Tác giả, Luise Rinser, mà tôi đoán là một người Đức gốc Do Thái, ngay từ hồi nhỏ, đã có tinh thần độc lập, không tin hết những lời gia huấn rất nghiêm khắc, lớn lên sống một cuộc đời rất chìm nổi, một lần bị Đức Quốc xã bắt giam, suýt bị xử tử, hai đời chồng – chồng trước chết, chồng sau ly dị - chín lần phải rời những căn nhà gian lao mới xây dựng được, rốt cuộc bỏ nước Đức, cũng không qua Israel mà xin cư trú ở Ý, tóm lại đã chịu nhiều cuộc khủng hoảng về tinh thần, nên đã có nhiều dịp suy tư về cuộc sống mà tìm ra một nhân sinh quan không bi mà cũng không lạc một cách dễ dãi, nhưng can đảm, nhân từ và thông minh…
(Nguyễn Hiến Lê)
Mấy tiếng bề ngoài có vẻ tầm thường đó mà chứa nhiều thuốc nổ đấy.
Vô số tác phẩm viết về vấn đề đó; mà vẫn còn gây những cuộc tranh luận gay go, chứ chưa đưa ra được một câu giải đáp nào hoàn toàn đúng, làm cho ta thỏa mãn. Bạn chẳng hạn, bạn trả lời ra sao?