Khi chúng tôi đi khắp nơi tìm thú phiêu lưu, chúng tôi không phải kẻ thù của quý vị. Chúng tôi muốn hiến cho quý vị những địa hạt mênh mông và lạ lùng. (APOLLINAIRE)
Hiển thị các bài đăng có nhãn TRƯỜNG CA. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn TRƯỜNG CA. Hiển thị tất cả bài đăng

Tuổi trẻ

Trịnh Sơn

Hoa vỡ - Đường Linh


Em đừng xa xót khi đọc thơ anh
Những câu thơ quá gầy
Xanh xao chiếc giường tầng ký túc xá lỏng bỏng gói mỳ tôm lót dạ
Chiếc giường quên kẽo cọt
Bập bùng mạch đập lãi giun mỗi năm sổ một lần
Nhưng mỗi ngày,
Chúng ta phải ăn ít nhất hai lần

Những câu thơ quá gầy
Như cuộc đời anh vậy

Cây me già sân trường mùa hoa thơm
Tóc em vướng tơ sâu non hít hà
Giật mình
Lỡ tay giết một sắc màu vô tội

Em đừng ôm mặt khi đọc thơ anh
Nước mắt không thể nào ồn ào như thác

Đọc tiếp

Scarlet Áo xanh

Trịnh Sơn


1. NHỮNG CÂU THƠ CHÁY


Anh đã từng làm những câu thơ kiêu hãnh
Phản bác Einstein, rằng, tình yêu không tương đối

Anh đã từng làm những câu thơ bay bổng
Vén tóc xanh con gái thấy mặt trời

Anh đã từng làm những câu thơ không rơi
Thời gian vẫy vùng trong một dấu gạch nối

Ôi, những câu thơ logic và công nghệ
vén thế kỷ 21 như mở cửa một khu vườn

Đọc tiếp

Điếu Cày Ca

Trịnh Sơn

Khi cơn bão cuối cùng chém nhát cuối cùng ngang rốn mẹ
Vệt sống quẫy đạp tròn vuông bẹt nhọn
Ngạc nhiên quá! Sinh linh vống lên
Hình hài oa oa lộn ngược
Anh ra đời cùng nỗi buồn em chưa biết mặt
Đêm không nguôi thả tối lên vầng não Đông phương
Đông dương
Nam Việt
Anh ra đời ngược đường hy vọng chảy dọc huyết quản cha
Đốm mùa nhả vàng ướt balô độc hành
Cúc nở rất nhiều, chiều ấy
Một người con gái rửa cửa sổ tâm hồn bên vực đói thủy triều
Một đám đông cấu cào khuôn mặt thời gian
Trẽn trơ ngợi ca bầu trời thiếu mặt trời
Anh ra đời lững lờ mộng hải hồ bưng kín rào kẽm gai và nước mắt
Chuyến đi này
Sau chuyến đi này
Ai biết bàn chân sẽ mọc thêm mấy ngón
Trái tim ai sẽ chẻ ra mấy ngọn
Hòa bình giả vờ mỉm cười và cho kẹo lũ trẻ

Đọc tiếp

Đứa bé

Trịnh Sơn

Dài quá
Đêm lắc lư tôi không yên
Cảm nhận rõ ràng thân xác mình chòng chành chiếc võng
Nghiêng ngã
Ngã nghiêng
Tâm hồn là đứa bé mút tay đòi mẹ
Có thể lật nhào bất cứ lúc nào
Dòng chảy - Đường Linh


Dậy đi dậy đi tôi ơi
Dậy đi dậy đi những sợi gai sợi vải đan võng đan đời kia ơi

Khỏa lấp đói nghèo bằng niềm tin
Khỏa lấp nỗi buồn bằng hy vọng

Đứa bé  biết khóc sau năm bảy lăm
Võng ấu thơ cộng hưởng nhịp ghe đưa
Những chiếc ghe nhỏ xíu liều lĩnh vượt biển
Những chiếc ghe chở giấc mộng thiên đường mang tên Mỹ
Mẹ chiu chắt sữa chuyến này chuyến nọ nuôi tôi và anh em tôi và ba tôi theo con sóng
Có những ngày nước mắt thay nước ngọt
Và, nước đái thay nước ngọt
Rồi, máu thay nước ngọt
Trăm cánh tay nhỏ xíu cấu cào vào niềm thương xót những bóng tàu lướt qua

Chiếc ghe nào cũng thờ Thánh giá và Đức Mẹ
Chúa treo lưng lửng trên mơ hồ mộng Mỹ

Xót xa mẹ ơi
Xót xa con ơi
Côn Đảo giam cầm đấng anh hùng cứu nước
Rồi Côn Đảo lại giam cầm lũ con bỏ nước
Tôi ở tù
Anh chị em tôi ở tù
Đứa bé ở tù
Khi chưa một lần hiểu rõ tự do là gì

Đọc tiếp
Lên đầu trang