Khi chúng tôi đi khắp nơi tìm thú phiêu lưu, chúng tôi không phải kẻ thù của quý vị. Chúng tôi muốn hiến cho quý vị những địa hạt mênh mông và lạ lùng. (APOLLINAIRE)

Cô độc

Trịnh Sơn


Tôi trình bày cuộc đời mình bằng Thơ
Nhọc nhằn phù hoa nhẹ nhàng cái xuống dòng
Tình yêu nối vần những vòng tay
Người tốt còn rất nhiều
Rất nhiều
Mỏng cánh
Bay lên

Tôi diễn đạt cuộc đời tôi bằng Em
Tình tan như con sóng phải tan
Hoài niệm mông mênh mông mênh dư âm
Tâm hồn mình có là gương phẳng lặng
Chưa bao giờ tình yêu làm chiếc bóng

Sáng nay có người nói
Cuộc đời tôi chỉ là trang giấy trắng
Lấm tấm thơ cần mồ hôi và nước mắt để xanh ngời
Chiều nay có người nói
Cuộc đời tôi phải là biển
Giận ghét yêu thương, ấy, hư ảo thủy triều

Đêm nay
Tôi ngồi một mình
Không em
Không thơ
Chỏng chơ chiếc điện thoại hết tiền
Chỉ có thể nghe
Mà không ai gọi

Bà Rịa, ngày 27/07/2009
TS.

Lên đầu trang