Khi chúng tôi đi khắp nơi tìm thú phiêu lưu, chúng tôi không phải kẻ thù của quý vị. Chúng tôi muốn hiến cho quý vị những địa hạt mênh mông và lạ lùng. (APOLLINAIRE)
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ. Hiển thị tất cả bài đăng

Có những ngày mưa kéo dài

Trịnh Sơn


(ảnh sưu tầm)
Có những ngày mưa kéo dài
Ngủ vùi trong chăn ấm quên đem lũ chim vào nhà
Nửa chừng cơn mê
Nửa chừng ngô rang phưng phức Vũ Bằng
Nửa chừng hoang dại em không khăn không áo
Nửa chừng khúc Phạm Duy ngựa hồng
Nửa chừng bộ phim hài Mỹ
Tôi nghe tiếng chim kêu
Rõ ràng tiếng chim kêu
Trong chật chội màng nhĩ đã bắt đầu xơ cứng vì lạnh của mình

Có những ngày mưa kéo dài thật dài
Chuẩn bị lương tháng vinh hạnh bớt 10% cho quỹ từ thiện
Thể nào bạn bè cũng rủ nhau tìm một chỗ vừa đủ
Nhâm nhi cuộc đời nhâm nhi bản thân mình
Mếu máo và tếu táo
Khật khừ rồi lạo xạo
Chúng ta chỉ là mấy hạt cát nhỏ giữa vũng phố này

Đọc tiếp

Phố cũ

Trịnh Sơn


ta thèm ơi ly bia hè phố
uống tan ảo vọng 20 năm tuổi trẻ
nhắm vào lòng chút bụi ngày cũ
nhớ

Tranh của Salvador Dalí

Đọc tiếp

Đã mòn thương khó

Trịnh Sơn

Những câu thơ mọc trong cơn sốt
Nuôi tật nguyền thân xác
(tranh sưu tầm)

Bại liệt con đường dẫn tới niềm tin
Gió ngừng nhảy đã lâu trên mái nhà chim quên
Thiêu đốt chán chê lửa địa ngục

Ướp đá mồ hôi cưỡng bức
Ai đang bước cùng anh dưới mé sông phơi trăng lạc điệu
Ai đang nắm tay anh sớt chia ánh nhìn trôi miền xa thẳm
Bầy sợ hãi bao vây bằng giáo mác ngọt ngay và thòng lọng ngọt ngào
Chính lúc ấy, anh cắn lưỡi

Đọc tiếp

Hành trang

Trịnh Sơn

Những con chim tha rơm về não tôi
Không làm tổ
Thả đó


Ôi đã xa khói bếp nghèo của mẹ
Mây thuốc lào của cha
Và ánh mắt ngợp đôi tà thiếu nữ

Ôi đã qua một thời bè bạn
Khoác vai nhau giữa đám đông như chốn không người
Khóc thì khóc cười thì cười

Ôi đã hết những chuyến tàu tuổi trẻ
Đi ngược về xuôi
Ta cứ tới ai làm người lui lại

Đọc tiếp

Bởi vì chúng ta rất khan hiếm

Trịnh Sơn

Bởi vì chúng ta rất khan hiếm
Phải lật tung cả thế giới để xới tìm
Kể cả trong máu người oan ức
Và trong cửa mình đẫm mồ hôi

Đọc tiếp

Kính chào nữ thần tự do

Trịnh Sơn

Buổi sáng em trở về
Lê tàn đêm dưới váy
Người qua đường hỏi em có mồ hôi không
Trên khô rát giấy bạc
Trên thịt da cuồng nộ
Trên tâm hồn quay xiết tiền ơi tiền tình ơi tình

Quán cóc ghế nhỏ vừa mông em ngồi
Ác miệng đời : - Sang như đĩ !
Mấy bông hoa mười giờ rủ cánh từ trưa qua ngó em buồn bã
- Buồn như đĩ !
Giá như có thể bán được nỗi buồn em sẽ giàu

Đọc tiếp

Nghe không


Trịnh Sơn



Tiếng mưa nhiễu lên tiếng Trịnh
Hình như không là tiếng nữa
Rổn rảng người rơi xuống người

Liếc mắt em cắt viễn vông nghịch đùa
Những phần đều nhau chia những bàn tay đều nhau
Ngoài kia bão lũ làu bàu nắng phai
Biển biết bao dung tìm động phía vắng thuyền
Sao con sóng rát Trường Sơn cuốn không ngơ đợi chờ Tô Thị

Sao anh cuốn không ngơ Kiều con gái
Rời rã phấn son lầy vũng anh hùng
Em thò bàn chân ướm giấc mơ Phù Đổng 
Kiêu 
Còn biết kiêu
Là còn biết sống

Những bọt bia chưa say ta đã bét nhè ly chén
Ngợi ca trống rỗng
Ực vừa vừa thôi gió giữa cốc và môi
Trịnh lả ngã tay hoa khôi

Trịnh ơi Trịnh vòng gai quấn ngang cổ trắng ngấn

Đọc tiếp
Lên đầu trang