Trịnh Sơn
Tiếng mưa nhiễu lên tiếng Trịnh
Hình như không là tiếng nữa
Rổn rảng người rơi xuống người
Liếc mắt em cắt viễn vông nghịch đùa
Những phần đều nhau chia những bàn tay đều nhau
Ngoài kia bão lũ làu bàu nắng phai
Biển biết bao dung tìm động phía vắng thuyền
Sao con sóng rát Trường Sơn cuốn không ngơ đợi chờ Tô Thị
Sao anh cuốn không ngơ Kiều con gái
Rời rã phấn son lầy vũng anh hùng
Em thò bàn chân ướm giấc mơ Phù Đổng
Kiêu
Ừ
Còn biết kiêu
Là còn biết sống
Những bọt bia chưa say ta đã bét nhè ly chén
Ngợi ca trống rỗng
Ực vừa vừa thôi gió giữa cốc và môi
Trịnh lả ngã tay hoa khôi
Cổ trắng ngần
Mưa ngán ngẩm không thèm buồn
Trôi thì trôi
Sài gòn mấy bận mưa ngáng chân trời
Tôi thì tôi
Em đã khóc ngang mùa bốc khói
Thiệp hồng đếm bật nắp bia giữa cuộc cười
Em thì em
Nghe mưa nhỏ buổi chiều Mai đen
Bỏ tất cả tim tất cả không tim vào phin
Chế nước sôi
Đậy nắp
Đừng vây bủa nữa thôi hờn đau nữa
Ngày xưa có bao giờ xưa hơn nữa
Ghé cửa hàng bên đường
Anh dốc tháng lương chưa đóng tiền cơm bụi
Mua một nắm Trịnh
- Ừ,
Mùa hạ giá
Má hồng em mốt mai ngơ ngớ phía Diễm già
Có hạ phôi pha
Nhớ rủ nhau một tiếng
Lưỡi lấp bấp miệng
Thổn thảng người rơi xuống người
Bà Rịa, ngày 16 tháng 10 năm 2009
TS.