Trịnh Sơn
Dài quá
Đêm lắc lư tôi không yên
Cảm nhận rõ ràng thân xác mình chòng
chành chiếc võng
Nghiêng ngã
Ngã nghiêng
Tâm hồn là đứa bé mút tay đòi mẹ
Có thể lật nhào bất cứ lúc nào
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhvWkvyPY52msuUVw8xA8-krQDzrULRt7Vl3EAIv9F77S76BHOAjvkYVdSV70wvGz7mbRtBQ-szCoxpfkmkGDFdoorBTdPY7GwJZ0zfYvh87CmqkoUHCl85OSU344oT4tLmS_tK9-Q6AoY/s320/do%25CC%2580ng+cha%25CC%2589y.jpg) |
Dòng chảy - Đường Linh |
Dậy đi dậy đi tôi ơi
Dậy đi dậy đi những sợi gai sợi vải
đan võng đan đời kia ơi
Khỏa lấp đói nghèo bằng niềm tin
Khỏa lấp nỗi buồn bằng hy vọng
Đứa bé
biết khóc sau năm bảy lăm
Võng ấu thơ cộng hưởng nhịp ghe đưa
Những chiếc ghe nhỏ xíu liều lĩnh vượt
biển
Những chiếc ghe chở giấc mộng thiên
đường mang tên Mỹ
Mẹ chiu chắt sữa chuyến này chuyến nọ
nuôi tôi và anh em tôi và ba tôi theo con sóng
Có những ngày nước mắt thay nước ngọt
Và, nước đái thay nước ngọt
Rồi, máu thay nước ngọt
Trăm cánh tay nhỏ xíu cấu cào vào niềm
thương xót những bóng tàu lướt qua
Chiếc ghe nào cũng thờ Thánh giá và
Đức Mẹ
Chúa treo lưng lửng trên mơ hồ mộng Mỹ
Xót xa mẹ ơi
Xót xa con ơi
Côn Đảo giam cầm đấng anh hùng cứu
nước
Rồi Côn Đảo lại giam cầm lũ con bỏ
nước
Tôi ở tù
Anh chị em tôi ở tù
Đứa bé ở tù
Khi chưa một lần hiểu rõ tự do là gì